KHÁCH ĐIẾM LÃO BẢN
CHƯƠNG 33 : Kinh Biến 3
Edit : Yêu Nhền Nhện
--------------------------------------------
Mạc
Ly cuối cùng mê man.
Khi
đó, A Vong vẫn không biết nặng nhẹ mà tự cố hành động .
Đến
khi…tỉnh lại, A Vong đang nằm ở bên cạnh mình vù vù ngủ sâu.
Mạc
Ly nhìn lại trên giường, một đống hỗn độn.
Lúc đó lại nhìn giữa hai chân chính mình , hồng bạch một mảnh, vô cùng thê
thảm.
Mạc
Ly thở dài, thật cẩn thận cử động .
A
Vong đối loại chuyện này là lần đầu tiên , cũng sẽ không giúp đỡ rửa sạch, nếu
như mình không đi lau rửa thì qua vài
canh giờ khó mà được dễ chịu .
Nhưng
Mạc Ly bị thương cũng không nhẹ, chân mới vừa chạm vào sàn nhà cạnh giường,
thân mình chợt mềm nhũn liền ngã xuống.
A
Vong nghe được động tĩnh, lập tức tỉnh lại. Ôm lấy Mạc Ly đang té ngã trên mặt
đất , A Vong đau lòng nói: “Mạc Mạc bị thương, ngươi muốn đi đâu? A Vong ôm
ngươi đi.”
Đối
mặt A Vong sau khi giải độc thần thanh khí sảng, Mạc Ly bất giác tức giận.
“Thả
ta xuống dưới, ta có thể tự mình đi.”
A
Vong cũng không phản ứng, chỉ là yên lặng ôm Mạc Mạc của hắn.
Mạc
Ly không biết mình vì cái gì cùng với ”Đứa nhỏ” như vậy phát hỏa, chỉ phải thở
dài, nói: “Mang ta đi thủy phòng đi, mang đến một chút nước ấm giúp ta .”
“Vâng!”
A
Vong cười đến sáng lạn, rất nhanh làm tốt công việc Mạc Ly phân phó.
Mạc
Ly ngâm mình trong bể dày đặc hơi nước yên lặng trầm ngâm.
A
Vong tựa vào bên thành bể tắm không một chút tâm tình nghịch nước.
“Mạc
Mạc, tối hôm qua tuy rằng thời điểm vừa mới bắt đầu thật khó chịu, nhưng lúc sau
lại trở nên thật thoải mái nga. . . . . .”
“A
Vong.”
Mạc
Ly trừng mắt nhìn A Vong một cái.
“Vâng?”
“Câm
miệng.”
A
Vong làm bộ như không có nghe, vẫn cố tự mình nói.
“Mạc
Mạc thật lợi hại, cùng tự mình lấy tay xoa dịu hoàn toàn không giống nhau, về
sau cũng có thể nào cùng ta ngoạn như vậy?”
Mạc
Ly nghe xong một đầu hắc tuyến, theo dục dũng đứng dậy: “Nghĩ cũng đừng
nghĩ! Đưa khăn tắm cho ta.”
A
Vong ngoan ngoãn đem khăn tắm đưa qua , nhưng trong lòng lại mơ màng về cảm
giác khác lạ lúc cùng với Mạc Ly.
Mạc
Ly lấy khăn lau khô thân thể, mặc vào y phục. Một bên sửa sang lại y phục,
một bên tự hỏi bước tiếp theo phải làm sao bây giờ.
Hiện
giờ, A Vong thân phận hắn tuy rằng còn không rõ ràng, nhưng nhất định là
cùng bạch đạo từng có xung đột, vì nghe gã kia vừa gọi hắn”Ma đầu” thì có thể
đoán được phần nào..
Nhưng
A Vong hiện tại trí nhớ chưa khôi phục, đến lúc đó nếu có kẻ nhận ra người
mà đi ám toán , có thể tự bảo vệ mình hay không còn rất khó nói.
Ngày
ấy kiều nhất là bị A Vong dọa sợ, nếu bọn họ chu toàn kéo dài thời gian, tình
huống của A Vong khó tránh khỏi sẽ bị phát hiện. Đến lúc đó, bọn họ tập hợp
nhân sĩ mà tiến đánh thì tình thế liền phi thường không ổn .
Mạc
Ly biết A Vong hiện tại hành tung đã lộ, khách điếm này quả quyết không thể lại
ngu ngốc lộ diện .
Nghỉ
ngơi nửa ngày, cũng thừa dịp lúc này đang lúc thu thập đồ tế nhuyễn, Mạc Ly
tính toán mang theo A Vong đến nơi dược cốc của Dược Lang ẩn thân.
Dù
sao, không có túi hương chống độc do Dược Lang đặc chế, cũng rất ít người
có thể không tổn hao gì đi xuyên qua bên mảnh vườn có cây cỏ kịch độc.
Dụ
dỗ A Vong nói muốn dẫn hắn đi chơi, A Vong phấn chấn, liền ngoan ngoãn đi
theo Mạc Ly, hai người làn dò đi dần vào trong dược cốc.
Hình
dáng màu sắc độc vật đều là phi thường tiên diễm , cây hoa xanh xanh đỏ đỏ
này nhìn xinh đẹp nhưng tùy lúc liền có thể lấy tánh mạng người ta.
Trong
căn nhà gỗ nhỏ của Dược Lang, Mạc Ly dặn dò nửa ngày cho A Vong nhớ rõ về
cái gì túi hương không thể rời khỏi người, hoa hoa cỏ cỏ không thể chạm vào
lung tung, … .
Mạc
Ly nằm ở trên giường, tâm cũng hơi chút trầm tĩnh lại.
Vốn
nghĩ Trình Cửu Nhụ cùng Dược Lang có thể càng lâu trở về càng tốt, nhưng hiện
tại xem ra, Mạc Ly lại ngóng trông bọn
họ trở lại sớm một chút.
Bọn
họ không trở lại, mình cũng không có người để thương lượng.
Đối
với A Vong, y đến tột cùng phải làm thế nào mới tốt?
Mạc
Ly tuy rằng lo lắng, thân thể lại mệt mỏi không chịu nổi, nghĩ ngợi một hồi,
liền cũng chìm vào giấc ngủ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét