ÁM DẠ MA QUÂN
TIẾT TỬ
Edit : Yêu Nhền Nhện
Thời
kì cuối của Đường triều , trải qua phiên trấn hỗn chiến, hoạn quan chuyên quyền
và quan viên trong triều đình chia bè chia phái chống đối lẫn nhau, quân dân hỗn
loạn. Công nguyên năm 907, Chu Ôn phế bỏ Đường triều Chiêu Tuyên Đế, tự lập làm
đế, sửa quốc hiệu là Lương, lập kinh đô ở Khai Phong. Triều Đường thống trị gần
ba trăm năm tuyên cáo chấm dứt. Tại hơn năm mươi năm ngắn ngủi, Trung Nguyên trước
sau thay đổi năm vương triều , mà ở phía nam ngoài Ba Thục, còn có rất nhiều
chính quyền cát cứ, Trung Quốc tiến vào thời kì "Ngũ Đại thập quốc”[*].
[*]Ngũ Đại thập quốc: có năm triều đại thay đổi nhau thống trị vùng Trung
Nguyên: Hậu Lương, Hậu Đường, Hậu Tấn, Hậu Hán, Hậu Chu ở Trung Quốc, 907-960
Trong lúc này, quyền quý đương triều không màng sinh linh đồ thán, chiến tranh khói lửa, phiên vương cát cứ xưng bá một phương, rất nhiều ác quỷ ma vật thừa cơ quấy phá tứ phương, khoảng thời gian đó quần ma loạn vũ, dân chúng lầm than, người chết đói khắp nơi. ..
Một đêm trăng sao sáng tỏ, vài bóng người xuyên
qua gió rét chạy vội trên con đường nhỏ gập ghềnh. ..
“… Không được, ai gia không đi được. . .”
“Bệ hạ, Chiêu hoàng thái hậu, hôm nay Chu Ôn xưng
đế, tất nhiên phải nhổ cỏ tận gốc, cựu thần vô năng, mắt thấy phản đồ Chu Ôn.
.. . Ai. .. .”
“Vương thừa tướng không nên tự trách. .. Ngôi vị
hoàng đế của trẫm nguyên bổn chỉ là hữu danh vô thực, không nghĩ đến cuối cùng
còn phải liên lụy ái khanh chịu khổ. . . Chỉ hy vọng Chu tướng quân có thể yêu
quân , lo dân , làm cho bách tính an cư lạc nghiệp, trẫm cũng không uổng mệnh.
. .” Thanh âm ôn nhuận trong sáng của thiếu niên thản nhiên truyền ra, cùng với
ánh trăng nhu hòa, có mị lực trấn an lòng người không ngờ.
Năm đó Chiêu Tông đế không quan tâm chúng triều
thần cực lực phản đối, cố ý lập thập hoàng tử làm thái tử, đáng tiếc tiệc vui
chóng tàn, lập Trữ [người kế vị] không quá ba tháng, Ngọc phi - thân mẫu thập hoàng tử liền hương tiêu ngọc
vẫn, xa lìa nhân gian.. . Lão Hoàng đế càng vì mất đi ái phi , đau đớn khôn
cùng, từ đó triều chính không màng đến nữa, hoàng hậu cũng chỉ hữu danh vô thực,
thùng rỗng kêu to… Sau đó, Chiêu Tuyên đế lên ngôi, năm ấy mười ba tuổi.
“Vô năng!” Một bàn tay của Chiêu hoàng hậu đánh
lên gương mặt tinh tế, bởi vì sợ hãi
cùng phẫn nộ mà khuôn mặt trắng bệch vặn vẹo, nơi ánh trăng chiếu xuống càng lộ
vẻ dữ tợn đáng sợ, “Lúc trước không biết vì sao tiên vương bị Ngọc phi mê hoặc,
cố ý lập ngươi làm thái tử!”
“Chiêu hoàng thái hậu bớt giận. . .” Thiếu niên khẽ nhíu mày, đưa
tay xoa bên mặt bị sưng, không kiêu ngạo cũng không xiểm nịnh thản nhiên cười,
"Ngọc phi nương nương chính là mẫu thân trẫm, nếu như bà chưa mất sớm, hẳn
nhiên là đương kim Hoàng thái hậu danh chính ngôn thuận!”
“Ngươi là nói Bổn cung danh bất chính, ngôn bất thuận rồi!”
“…Truy binh sắp đến. . .” Thiếu niên quan sát
ánh lửa lập lòe sau lưng, bình tĩnh nhắc nhở, rồi sau đó nhìn mọi người quanh
mình, kiếp sống chạy trốn cái chết nửa năm khiến mọi người mệt mỏi không chịu nổi,
nhìn hoàng đệ còn nhỏ nằm trong ngực một cấm vệ quân mê man, y xoay người nói với
lão thừa tướng, “Vương khanh gia, Chu Ôn bất quá muốn đầu trên cổ trẫm mà thôi,
sẽ không làm khó bọn ngươi. Mang theo thập tứ hoàng đệ chạy đi thôi.
. .”
“Bệ hạ!”
“Ý Trẫm đã quyết! Không cần nhiều lời. . . .”
“Hừ. . .” Chiêu hoàng hậu liếc y một cái, thúc
giục: “Đi mau! Huyết mạch hoàng thất còn có Huých nhi, cũng không thể để toàn
gia đồng quy vu tận [chết chung] đi!” Thiếu niên nhìn qua bọn họ, nhẹ nhàng cười,
từ xưa hoàng thất đã không có tình thân đáng nói, huống chi tại thời khắc rối
loạn, nước mất nhà tan.
Lão thừa tướng cực kỳ bất đắc dĩ, run rẩy quỳ
xuống đất dập đầu, “Thần vô năng, chỉ có thể ở nơi này cung tiễn hoàng thượng .
” Lúc nhất thời tất cả cấm vệ quân quỳ xuống, thiếu niên đạm mạc nhìn một lượt,
thân ảnh tuấn dật hướng phía sau lui lại. . . .
Gió lạnh từ đáy vực gào thét liên hồi, nghịch động
mái tóc đen tung bay theo gió. Cẩm bào tơ
vàng thêu hình rồng đẹp đẽ quý giá biểu tượng cho thân phận hoàng tộc tôn quý,
đôi mắt ôn nhuận trong trẻo của thiếu niên lẳng lặng nhìn qua bầu trời đêm, cười
một tiếng, “Chu Úc, không cần ẩn nấp! Từ lúc trẫm rời cung, ngươi chẳng phải đi
theo phía sau trẫm sao?”
“Duật Thần. . . Ta lo lắng cho ngươi. ” Từ phía
sau cây xuất hiện một bóng dáng cao lớn, mày kiếm nhíu lại, nhìn qua thân ảnh mờ
ảo trên vách đá. "Chỉ cần ngươi trở lại bên cạnh ta, ta sẽ bảo phụ hoàng
xá ngươi vô tội. Sau đó. . .”
“Làm phiền Chu Thống lĩnh phí tâm. . .” Thiếu
niên xoay người, cắt ngang lời hắn, “Trẫm
vốn là vô tội, cần gì đặc xá? Ngươi và trẫm quen biết đã hơn năm năm... Hi vọng
ngươi và Chu Tướng quân trị vì tốt quốc chính, trấn an dân chúng . . .”
“Duật Thần!” Chu Úc tức giận nhìn qua bóng dáng
hờ hững phía trước, “Chỉ cần ngươi đi theo ta, ta sẽ bảo vệ không lo! Bằng
không. . .”
“Bằng không như thế nào? . . .” Thiếu niên nhìn
qua hắn, thản nhiên cười, “Trẫm khát vọng tự do, bị giam lỏng trong nội cung
không phải điều trẫm mong muốn.. . Chu Úc . . Trẫm hiểu được tâm ý của ngươi, lại vô lực
hồi báo .. .”
“Duật Thần, ta có thể vì ngươi vào sinh ra tử,
thậm chí giết cha hành thích vua, chỉ cần ngươi mở miệng!” Chu Úc có chút xung
động trả lời, lại đổi lấy một hồi cười khẽ, “Chu Úc, ngươi cuối cùng không rõ sao.
. . Trẫm vốn là vô tình với ngươi, hà cớ gì ngươi khổ sở cưỡng cầu. . .”
“Ta không tin!”
“Tin cũng tốt, không tin cũng được, cuối cùng
là trẫm phụ ngươi. . .” Cuộc sống cung đình nhiều năm, sớm đã thường thấy tính
người thâm độc xảo trá, thấu triệt vui buồn tình thù thế gian, thiếu niên nhẹ nhàng
quay đầu, “Trẫm vẫn cảm kích mấy năm qua ngươi làm bạn. Chỉ mong ngươi tạo phúc
cho muôn dân thiên hạ. . .” Y tự tay cởi bỏ vạt áo, để lại hoàng bào quý giá đẹp đẽ trên
mặt đất, cười nói, “Hoàng bào này hãy giao cho cha ngươi, nói trẫm đem thiên hạ
này giao cho hắn. . .”
Công nguyên năm 909, Đường Chiêu Tuyên đế năm ấy 16 tuổi nhảy vực tự vận, Đường vong, Trung Quốc bắt đầu thời kì rối loạn “Ngũ Đại thập quốc, chuyện xưa từ đó bắt đầu. . .
************************
Cảm ơn bạn đã edit. Có vẻ rất hấp dẫn, tớ hóng nha. Nhưng sao cái font nó cứu ko đều hả bạn?
Trả lờiXóaA, minh sửa rồi đó bạn. Cám ơn đã nhắc mình !
Xóa